2019-12-02
Mùa Vọng là khoảng thời gian 4 tuần trước lễ Giáng sinh. Chủ đề chính của mùa Vọng là chuẩn bị để kỷ niệm Sự Giáng Sinh của Chúa Giêsu. Mùa Vọng thường kéo dài từ 22 đến 28 ngày và có 4 ngày Chúa Nhật tính từ trước ngày Lễ Giáng Sinh và chấm dứt vào Đêm vọng Lễ Giáng Sinh (đêm 24 tháng 12, lễ vọng Giáng sinh). Chúa Nhật đầu tiên của Mùa Vọng (Chúa Nhật thứ tư trước Giáng sinh) cũng là thời điểm bắt đầu của Lịch phụng vụ Công giáo thường niên, thường rơi vào các ngày sớm nhất là ngày 27 tháng 11 và trễ nhất là 3 tháng 12.
Theo quan điểm của Kitô giáo, Mùa Vọng (tiếng Việt nghĩa là “sự trông chờ”, “hy vọng”; tiếng Latinh: adventus nghĩa là “đến”) là mùa đầu tiên của năm phụng vụ bao gồm khoảng thời gian phủ kín bốn Chủ nhật trước Lễ Giáng sinh (khoảng một tháng) và kết thúc vào Đêm Giáng Sinh. Chủ đề chính của Mùa Vọng là sự chuẩn bị mừng ngày Giáng sinh của Chúa Giêsu năm xưa, tuy nhiên, học thuyết thánh kinh hiện đại cho rằng đây là sự chuẩn bị tâm linh nhằm hướng đến cuộc trở lại để phán xét thế gian của Giêsu trong tương lai. Bầu không khí của mùa này tuy không buồn bã như Mùa Chay nhưng được liệu sao để không đi trước niềm vui tột độ của Lễ Giáng Sinh sau đó. Bằng nhiều hình thức, có thể là bốn vòng hoa hay bốn ngọn nến, nhiều nơi sử dụng nó để đánh dấu thời gian cho bốn tuần của Mùa Vọng với ý nghĩa tượng trưng: “Hy vọng”, “Tin tưởng”, “Niềm vui” và “Tình yêu”. Màu lễ phục truyền thống trong mùa này là màu tím nhưng vào Chủ nhật thứ ba (Chúa nhật Vui mừng), có thể sử dụng màu hồng và được gọi là “Chúa Nhật Hồng”.
Mỗi chúng ta khi sinh ra trong cuộc sống này, Thiên Chúa đều ban cho chúng ta một “con đường”. Có con đường thật ngắn, và cũng có những con đường thật dài! Có những con đường thẳng tắp, trơn tru, lại cũng có những con đường sỏi đá, hiểm trở! Và mục đích của chúng ta trong cuộc sống này là đi hết quãng đường của đời mình, để có thể đạt được hạnh phúc đích thực và trường tồn, nơi đó Thiên Chúa, Đức Mẹ và các Thánh đang chờ đón chúng ta